Đây vẫn là câu hỏi muôn thuở với những người đang có một công việc cực kì tốt nhưng vì một lí do nào đó một ngày kia chúng ta không cảm thấy mình thuộc về nơi mà mình đang cống hiến từng ngày nữa. Vậy chúng ta nên làm gì, có nên nghe theo tiếng gọi con tim hay là chọn sự ổn định ?
Bài viết này chỉ là quan điểm cá nhân mình dựa trên những trải nghiệm từ bản thân và những suy nghĩ sâu về những quyết định khi đứng giữa ngã 3 đường. Mình tin ít nhiều những kinh nghiệm này sẽ giúp ích một phần nào đó cho các bạn.
Đôi khi chúng ta cứ mải nhìn theo đám đông ngoài kia. Họ nói rằng bạn cần phải vượt khỏi vùng an toàn, bạn cần phải “đốt con thuyền đi” để không còn đường lui. Nhưng tại sao cứ phải là công việc. Tại sao việc vượt ra khỏi vùng an toàn không phải là học thêm một kĩ năng nào đó mà mình chưa biết.
Bạn chưa bao giờ nghiêm túc chơi một môn thể thao. Bạn chưa bao giờ tự hỏi xem bản thân có năng khiếu với món nhạc cụ nào không. Bạn cũng ngưỡng mộ những blogger du lịch và muốn được giống như họ, đi nhiều nơi - trải nghiệm phong phú.
Và điều thú vị là dù cho cái đam mê của chúng ta không phải là những dự án to tát gì, chỉ là việc phải thức dậy mỗi sớm để dành thời gian cho môn chạy bộ thật là khó khăn. Nhưng chỉ mới tháng trước sau khi coi được một vài video truyền động lực ta coi chạy bộ là lẽ sống đời mình.
Hãy quan sát bản thân lúc đó. Chỉ là việc đều đặn thực hiện một thói quen nào đó hàng ngày vốn tốn ít quyết tâm cũng khiến ta bỏ cuộc dễ dàng thế thì liệu rằng ta có đủ quyết tâm để làm “ĐẠI SỰ” hay không.
Từ trải nghiệm các nhân mình, khi dấn thân vào những thứ gọi là ĐAM MÊ, các bạn phải chịu rất nhiều sự ĐAU ĐỚN.
Còn nếu bạn giống tôi sau khi suy nghĩ nghiêm túc thực sự mà chúng ta vẫn cho rằng bản thân cần thay đổi môi trường làm việc hoặc theo đuổi dự án riêng thì việc cần thiết lúc này chính là KIỂM TRA LẠI NGUỒN LỰC BẢN THÂN.
Về kinh tế hãy hỏi bố mẹ xem liệu rằng khoản đóng góp hàng tháng của mình cho bố mẹ nếu giờ không còn thì bố mẹ có thể xoay sở được không.
Với những ai đã có vợ hoặc chống thì sự ủng hộ từ người bạn đời của mình là cực kì quan trọng. Bởi vì không thể cả 2 người cùng bấp bênh sự nghiệp được. Sẽ phải có một người hi sinh để người kia có điều kiện để theo đuổi đam mê của mình.
Hãy cẩn thận vì với rất nhiều người quyết định theo đuổi cái mà mình cho rằng mình đam mê lại chính là mở đầu cho chương tối nhất cuộc đời. Có người kiên trì đi qua bóng tối đó để có thành công và cũng có người vấp ngã cả đời không dám vượt ra khỏi vòng an toàn.
Nếu thực sự gia đình bạn có đủ điều kiện hỗ trợ bạn thì hãy cứ làm. Chỉ có làm thử chúng ta mới biết giới hạn mình tới đâu và thực sự mình có đủ năng lực để theo đuổi nó hay không.
Đam mê đối với mình bắt đầu bằng sự hứng thú nhưng lại kết thúc bằng hối hận. Mình tin rằng theo một cách nào đó. Vũ trụ này nói với mình rằng : Ta cho cậu cơ hội để thử thách bản thân, nhưng cậu cần bỏ ra sự kiên trì và sẵn lòng lao vào những thử thách gai góc nhất thì cậu mới biết là liệu cậu có được sinh ra để làm việc đó hay không. Hay đơn thuần là tự cậu cho rằng như vậy.
Ở bất kì lĩnh vực nào cũng vậy, khi muốn có được thành công thì trước khi bắt đầu luôn phải tự hỏi bản thân rằng cái giá phải trả ở đây là gì. Và mình có chịu được cái giá đó không. Nếu cái giá phải trả khi theo đuổi đam mê là gia đình, là sức khỏe, hay hạnh phúc bản thân thì liệu bạn có dám làm không.
Hãy cẩn thận vì nếu lập trường không vững, bạn có thể bị mắc kẹt trong cái thứ mà bạn nằng nặc đi theo nó từ đầu.
Hi vọng tôi và bạn đã gặp nhau ở một điểm nào đó trong bài viết này. Bởi vì tôi muốn những bạn trẻ, những người sẵn sàng dấn thân hãy tỉnh táo và lí trí hơn vào lúc bắt đầu thì chúng ta sẽ nhìn rõ hơn con đường mình phải đi.